Hello, I’m here!
Ngày số 5 trong chuỗi #14dayschallenge 14 ngày viết gì đó.
“Truyền cảm hứng” – cụm từ mà không phải bạn cứ treo lên người và ra sức thể hiện thì mới là người “truyền cảm hứng”.
Mình đã từng ngộ nhận và treo lên bản thân “tôi là người truyền cảm hứng”. Nhưng rồi ai mà không tỉnh ngộ cơ chứ. Mình đã từ từ nhận ra cái sự việc buồn cười này. Ha ha.
Chủ đề hôm nay là “Viết về một điều gì đó, người nào đó truyền cả hứng cho bạn”. Mình xin phép trích một đoạn sách trong cuốn “Nhiệt độ ngôn ngữ” mà mình đã đọc cả tháng này chưa xong (đoạn này xin phép diễn nét hơi xấu hổ một chút).
Đây là đoạn hội thoại giữa một cậu nhân viên và một anh trưởng phòng:
– Trưởng phòng, tôi nghe nói dạo này tiền giả tinh xảo mức mắt thường khó mà nhận biết được, có phải không?
– Càng như vậy thì mình càng phải nắm chắc về đồng tiền thật. Muốn phân biệt được tiền giả thì phải biết tường tận tờ tiền thật.
– À ra vậy. Thường thi khi nhìn tiền giả ta vẫn thấy có cảm giác khang khác phải không ạ?
– Nếu nó rực rỡ quá thì trước tiên phải nghi ngờ.
– Sao ạ? Tức là những đồng tiền trông rực rỡ quá sẽ có khả năng cao là tiền giả sao?
– Để trông giống như tiền thật, tiền giả thường có những dấu vết giả mạo rất rõ ràng. Sẽ có cảm giác gì đó không tự nhiên. Đồ giả thường trông rực rỡ quá mức cần thiết. Khác với đồ thật vì nó không cần phải tự trang trí thêm cho mình làm gì cả.
Tại sao tôi lại trích dẫn câu chuyện này, vì tôi thật sự muốn khẳng định, có những con người họ không làm gì lớn lao cả, họ chỉ sống tốt phần đời của họ những cũng đủ để truyền cảm hứng cho người khác rồi.
Và người tôi nhắc tới sau đây là một người như vậy.
Đây không phải lần đầu tiên tôi nhắc đến người phụ nữ ấy trên trang facebook cá nhân của mình. Tôi còn nhớ vào một ngày cuối tháng 10, tôi có nhắn tin riêng với chị ấy rằng tôi cần một lời khuyên cho mình vào lúc này, khi ấy tôi là nhân viên cấp dưới của chị.
Thế là chúng tôi đã có một buổi ngồi hóng gió bên Hồ Tây, buổi chiều hôm đó rất mát mẻ, gió thổi lồng lộng khắp ven hồ. Nếu ai đã từng một lần ngồi hóng gió buổi chiều ở hồ Tây thì chắc các bạn có thể tưởng tượng được buổi chiều lộng gió ở Hồ Tây, nó làm con người ta muốn bắc võng đánh một giấc ngủ sâu một cách ngon lành.
Chúng tôi ngồi đó, nhẹ nhàng tận hưởng, tôi kể ra câu chuyện của mình, câu chuyện của sự lưa chọn giữa một bước ngoặt mới sẽ diễn ra ngay sau đó hay là một bước đi chậm rãi từ từ như câu chuyện kể từ rất nhiều người đi trước. Lúc đó tôi vẫn còn là một cô gái chạm tuổi 22, độ tuổi mà nhiều hoang mang, ngỡ ngàng trong cuộc sống.
Bạn biết chị ấy nói khuyên tôi thế nào không?
Chị ấy chẳng nói gì cả, không hỏi sâu câu chuyện của tôi, không bình luận hay phân tích bất kỳ phương án nào mà tôi nêu ra. Thế nhưng kết thúc buổi chiều hôm đó, tôi đã có đáp án cho đắn đo của mình.
Bạn biết không, tại buổi chiều hôm đó, tôi đã được nghe câu chuyện cuộc sống của chị, chị nói về cuộc sống những ngày sinh viên, đến duyên cớ đến với công việc hiện tại, và cả những dự định của 3 năm tới. Chị hỏi tôi: “Em đã sẵn sàng cho hai chữ ổn định chưa?”
Chỉ ngần đó thôi bạn ạ, mình đã tự tháo gỡ rất nhiều khúc mắc trong lòng.
Đọc tới đây, chắc các bạn sẽ hỏi tôi. Vậy thì đoạn “truyền cảm hứng” ở đâu?
Bạn ạ, có thể chuyện mình kể thì hơi “nhạt” nhưng những gì mình nhận được từ người phụ nữ ấy không hề nhạt nhòa như cách mình kể chuyện.
Mình chợt nhận ra mình thật ngưỡng mộ câu chuyện của chị, mình mong muốn cũng có thể trở thành một người mà khi có một người bạn nhỏ nào đó cần lời khuyên hay sự lắng nghe, họ sẽ gọi cho mình. Đó chính là một người đáng để tin tưởng và đáng để lắng nghe.
Chị đâu có khuyên mình gì đâu, đâu có giúp mình chọn lựa nhưng chị đã mang chính cuộc sống của chị để làm lời khuyên rõ ràng và hữu hiệu nhất.
Và đến phút giây mình viết ra dòng chữ này, mình thật sự đã học và áp dụng được từ chị một điều đó là: Cuộc sống là do mình lựa chọn, lựa chọn một cách chủ động.
Cảm ơn cuộc đời, đã cho em gặp chị. Chị là người thầy có tác động rất lớn trong cuộc đời của em.
Bạn thì sao? Câu chuyện của bạn thì thế nào? Người đó của bạn là ai? Bạn sẵn lòng gọi tên người ấy chứ? Nếu có thể mình cũng rất muốn lắng nghe!
Cảm ơn bạn đã lắng nghe. Chúc bạn những ngày yêu thương!
Bạn có tò mò thử thách mà mình tham gia không? Mời bạn tham gia thử thách tại 14 NGÀY VIẾT GÌ ĐÓ nhé.
#ngay05
Growing up every day!
[…] Ngày 5: viết 500 chữ về một điều gì đó, người nào đó truyền cảm hứng cho … […]
[…] Xem thêm: Định nghĩa về người truyền cảm hứng của tôi. […]