Lựa chọn tích cực… – Trích sách “Kiên trì hay từ bỏ”

1
588
Lựa chọn tích cực

Trích đoạn hay trong cuốn sách “Kiên trì hay từ bỏ”

“Tôi rất thích một câu nói của nguyên tổng thống Mỹ, Abraham Lincoln: “Tôi không thích người đàn ông đó, vậy nên tôi phải tìm hiểu nhiều hơn về anh ta”. Khi không đồng tình với ai đó, chúng ta thường mặc định họ là người xấu. Vậy nên, việc làm quen với bản tính của một người và những trải nghiệm đã làm nên tính cách của họ trong công việc và cuộc sống là điều thực sự khó khăn, nhưng cũng vô cùng đáng giá.

Có thể bạn là kiểu người chẳng bao giờ thay đổi trong tất cả các mối quan hệ. Nhưng nếu bạn thấy các mối quan hệ quanh mình đã thay đổi, điểm khởi đầu tốt nhất để thay đổi chính là từ bản thân.”

_Trích sách: Kiên trì hay từ bỏ – tác giả Samanthe Clarke_

Tôi cũng giống Samanthe Clarke, tôi rất thích câu nói của Abraham Lincoln: “Tôi không thích người đàn ông đó, vậy nên tôi phải tìm hiểu nhiều hơn về anh ta.”

Thông điệp mà tôi nhận được từ câu nói trên của Lincoln đó là chúng ta hãy cho nhau cơ hội để hiểu rõ và kết nối với nhau. Rất có thể chúng ta chưa thực sự nhìn thấy điều tốt đẹp nơi họ. Đó thật sự là một lựa chọn tích cực trong đời mỗi người.

Tôi đã có thêm một người bạn thân thiết nhờ lựa chọn tích cực…

Kỷ niệm một thời học sinh

Tôi chợt nghĩ đến câu chuyện về người bạn thân hồi cấp ba của tôi. Cô ấy tên là Hằng, là một cô gái tự tin, mạnh mẽ, thông minh và cực kỳ xinh đẹp. Chúng tôi luôn nghĩ rằng cô ấy thật may mắn khi được sinh ra trong một gia đình giàu có. Không chỉ thế, cô ấy còn mang một ngoại hình sáng chói giữa đám đông. Vốn là tôi sinh ra với điều kiện trái ngược hoàn toàn với cô ấy, nên tôi luôn có một “ác cảm” không “quân tử” lắm với cô ấy. Nói một cách “thô thiển” thì có thể tôi ghen tị với những gì cô ấy có.

Chắc bạn còn nhớ câu chuyện nỗ lực học tập của tôi hồi cấp ba trong Chương 16. Điểm tựa dành cho người kiên trì không bỏ cuộc… trong cuốn sách HÃY CHO TÔI MỘT ĐIỂM TỰA…chứ. Đó thật sự là quãng thời gian đáng nhớ trong đời tôi về thành tích học tập. Nó cũng là khoảng thời gian đáng nhớ với tôi về câu chuyện tình bạn, tình yêu của tôi.

Người thường nói, tuổi học trò là những cơn mưa mùa hạ, muốn tận hưởng bạn buộc lòng phải chấp nhận những cơn mưa. Nếu đổi lại để quay lại thời gian, tôi tin hầu hết chúng ta đều chấp nhận cơn mưa đẹp đẽ ấy.

Tôi và cô ấy cũng là những đứa trẻ khó hiểu

Trường cấp ba của chúng tôi được phân chia xếp hạng trong toàn khối, là mỗi khối sẽ có 3 lớp chọn: chọn 1, chọn 2 và chọn 3. Trong kỳ thi đầu vào cấp ba của tôi, tôi thành công thi đậu trường điểm danh tiếng trong tỉnh. Nhưng tôi lại thất bại trên mặt bằng chung cạnh tranh để tiến vào lớp chọn của trường. 

Tôi bắt đầu học chung với Hằng vào năm lớp 11, khi đó tôi đã lên được chuyển lên lớp chọn 2 từ sau học kỳ 1 năm lớp 10. Còn cô ấy thì bị chuyển từ lớp chọn 1 của khối xuống lớp tôi vào hồi đầu năm lớp 11.

Điều đầu tiên đập vào mắt tôi khi cô ấy đứng ngoài cửa lớp để chuẩn bị gia nhập lớp mới của mình đó là một cô gái khá ăn chơi, đỏm dáng và nhìn có vẻ không dễ động vào. Điều thứ tiếp theo hiện lên trong đầu tôi là lời đồn mà tôi nghe được từ các bạn trong lớp về câu ấy. Nó làm tôi cảm thấy khá ghét, đúng hơn là khó chịu với một người mà tôi chưa từng tiếp xúc.

Thật nực cười.

Cũng may với chiều cao nổi bật trong lớp thì cô ấy được xếp ngồi bàn cuối trong lớp, còn tôi với thân hình con muỗi thì luôn được ngồi bàn đầu, ngay lối đi vào. Bởi lẽ vậy, chúng tôi cũng không thường xuyên phải giao tiếp hay tiếp xúc với nhau. Tôi chơi với người bạn chung khu bàn học cùng tôi, cô ấy chơi nhóm riêng của cô ấy. Nước sông không phạm nước giếng.

 

Tôi lựa chọn tháo gỡ…

Thời gian thấm thoát đưa chúng tôi đến gần hết học kỳ một của lớp 11. Chúng tôi vẫn chưa từng nói với nhau câu nào. Tôi cũng không phát hiện ra điều gì đáng ghét từ cô ấy. Thật không giống những gì tôi từng nghe về cô ấy, hay từng xấu tính mà tưởng tượng hình ảnh xấu xí từ cô ấy. 

Tôi vẫn luôn vẽ chân dung cô ấy trong đầu mình bằng những cụm từ thật tối nghĩ như chảnh chọe, khinh người, xấu tính, kiêu kì…

Thực tế đáp lại cho tôi rằng, chỉ có đầu óc của tôi thật xấu xa chứ chẳng có cô bạn tên Hằng nào đáng ghét giống như tôi từng nghĩ. Tôi thật sự cảm thấy xấu hổ khi nghĩ lại về điều đó.

Đoạn hội thoại đáng trân trọng năm ấy

Ngày chúng tôi chính thức nói chuyện với nhau chính xác là ngày 12 tháng 12 năm 2010. Tại sao tôi lại nhớ chính xác ngày đó ư? Đó là bởi đó là sinh nhật của một bạn trong lớp, một cô bạn nhỏ nhắn, dễ thương và được tất cả mọi người trong lớp quý mến, yêu thương. Tôi và cô ấy cùng nhau dọn bát đũa chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật. Không biết có phải do thần linh mách bảo hay không, tôi quyết định làm rõ lời đồn về cô ấy mà tôi nghe được.

Tôi hỏi cô ấy rằng: Có phải ngày xưa mày từng nói, ở trường Trần Phú này ngoài lớp chọn 1 và chọn 2 ra thì các lớp khác chỉ là lũ dốt nát, được tuyển vào cho đủ doanh số trường không?

Lúc đó, cô ấy gần như khự lại vài giây. Tôi nghĩ lúc đó, cô ấy cảm thấy mọi thứ đóng băng lại bởi sự ngạc nhiên từ câu hỏi của tôi. Cô ấy nói rằng, cô ấy chưa từng bao giờ nói ra điều đó, thậm chí là chỉ nghĩ trong đầu.

Cô ấy nói rằng: Tao có rất nhiều bạn bè học ở các lớp đại trà trong trường, thậm chí là chơi rất thân, tao chẳng có lý do để nói ra câu đó.

Tôi tin. Tôi tin những gì cô ấy nói. Bởi sau những ngày tôi quan sát cô ấy, tôi phát hiện ra tôi không hề ghét cô ấy như tôi tưởng tượng. Tôi tự thấy hơi xấu hổ khi nghe được câu trả lời của cô ấy. Nhưng một phần nào đó trong tôi chính là rất nhẹ lòng, mãn nguyện. 

Tôi nói với cô ấy rằng: Tao vẫn luôn hiểu lầm và cảm thấy ghét mày vì chuyện đó. Hóa ra đây chỉ là một hiểu lầm. Tao cũng hi vọng mày không nghĩ như vậy. Thật tốt vì tao đã hỏi mày nếu không có lẽ tao cứ mãi hiểu lầm về mày.

Sau đó cô ấy nói với tôi rằng: Tao cũng không ghét mày, khi vào lớp chọn 2 nhìn bảng điểm của lớp, mày đứng số 2. Và tao chỉ coi mày là đối thủ để vượt qua mà thôi.

Cảm ơn lựa chọn năm ấy

Sau đó chúng tôi đã bắt tay giải hòa. Sau đó, chúng tôi đã bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn, trêu nhau, đùa giỡn với nhau, cạnh tranh nhau học tập… Và như bạn biết đó, chúng tôi đã giữ tình bạn này hơn 10 năm nay. Cô ấy, tôi, và cả Phương Hà nữa. Ba cô gái, ba điểm xuất thân khác biệt, ba ngoại hình hoàn toàn khác, ba tính cách độc lạ theo các riêng của mỗi người. Thế nhưng chúng tôi đã trải qua quãng đời học sinh tươi đẹp đó cùng nhau. Chúng tôi đã được lớn lên cùng nhau, cùng tạo ra những kỷ niệm quý giá.

Lựa chọn tích cực... - Trích sách "Kiên trì hay từ bỏ"
Phương Hà (trái) – Thu Hằng (phải)

Tôi thật sự may mắn khi có những cô bạn như thế trong đời. Bây giờ 2 cô bạn của tôi đều đã lập gia đình, đã có con. Hằng đã có 2 nhóc, Hà mới đầy tháng con trai hồi tháng trước. Mọi thứ cứ kỳ diệu như vậy đó.

Ngày Hằng tiến vào lễ đường với chồng, tôi thật sự đã bật khóc. Tôi không biết tại sao, có thể tôi thật sự cũng cảm thấy hạnh phúc cùng cô ấy vậy.

 

Mặc dù, chúng tôi không gặp nhau được thường xuyên, nhưng tôi biết cô ấy vẫn dõi theo những bước chân của tôi. Thậm chí còn sốt ruột chuyện chồng con, việc làm của tôi nữa. Nhiệt tình chưa bao giờ thiếu bên trong con người ấy.

Nghĩ lại, nếu như ngày ấy năm đó, tôi không cho bản thân cơ hội nghe lời giải thích từ cô ấy, có lẽ tôi đã bỏ lỡ một người bạn tuyệt vời.

Cảm ơn các bạn đã đến bên tuổi học trò của Hương. Chúng ta sẽ cùng nhau hạnh phúc nhé!

LỰA CHỌN LẮNG NGHE LÀ MỘT TRONG NHỮNG LỰA CHỌN TÍCH CỰC NÊN CÓ TRONG ĐỜI MỖI NGƯỜI CHÚNG TA

#huongnguyentt

Growing up everyday!


ỦNG HỘ/ DONATE

Like Fanpage Hương Nguyễn Blog hoặc Follow Facebook cá nhân (Lê Thị Nhật Linh) để nhận thông tin mới nhất từ Hương Nguyễn Blog.

Bạn thích bài viết này? Hãy để lại comment để giúp mình có thêm động lực. Ngoài ra, bạn cũng có thể ủng hộ mình bằng cách đọc các bài viết khác trên Hương Nguyễn Blog nhé!

Thank you!

1 COMMENT

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here