Vì sao tôi viết…

Vì sao bạn viết? Tôi không biết vì sao bạn viết? Nhưng tôi biết vì sao tôi viết? Điều đó thật sự quan trọng với tôi, có lẽ là cả với bạn...

1
421
Vì sao tôi viết

Vì sao tôi viết? – Một câu hỏi nhỏ…

Nếu bạn theo dõi tôi trên mạng xã hội, có thể bạn đã biết gần đây tôi có nhận một giải thưởng viết.

Đây là giải thưởng viết đầu tiên trong đời của tôi. Sau gần 28 năm hít thở chung bầu không khí của rất nhiều cây bút nổi tiếng, mang sức mạnh to lớn đến cuộc sống của người khác.

Bạn đừng hỏi tôi: Có phải tôi từng là một học sinh giỏi văn không?

Bởi tôi sợ câu trả lời của tôi khiến bạn có đôi chút hoang mang: Tôi không phải học sinh giỏi văn, tôi thậm chí còn đạt điểm dưới 6,5 với môn Văn, tôi cũng không phải học sinh giỏi, chưa từng nhận bất cứ giấy khen in chữ học sinh giỏi nào. Tôi nhận 11 các bằng khen học sinh tiên tiến, lớp 1 tôi còn là học sinh trung bình. Và một vài giấy khen giải nhì, ba gì đó học sinh giỏi Hóa học hồi cấp 2 và cấp 3.

Thế đó, chẳng có gì cho thấy tôi có thể viết tốt. Tôi tự định nghĩa cái trạng thái đó là HỌC DỐT VĂN.

Vì sao tôi viết
Vì sao tôi viết

Vì sao tôi viết? – Một sự tình cờ…

Trong một lần tình cờ nào đó, tôi đăng bài review sách của mình lên một Group trên Facebook, có một anh nhà báo inbox riêng cho tôi. Anh khen tôi rất nhiều. Tôi cũng bày tỏ sự khiêm tốn “giả trân” của mình bằng việc nói câu: em học dốt Văn lắm. Anh nói, viết là hoạt động của tư duy, đâu cần giỏi văn đâu em. Tôi hoàn toàn đồng ý về điều đó.

Tôi tình cờ đọc sách, tôi tình cờ nghĩ rằng mình phải viết xuống. Tôi là một đứa trẻ khá “tự phụ” và ghét “đụng hàng”. Tôi mệt mỏi với tất cả những bài review cảm nhận dài đằng đẵng trên mạng. Tôi không thích cái cách viết một bài review giống như bản tóm tắt cuốn sách. Nên tôi quyết định viết review theo cách của tôi.

Vì sao tôi viết
Vì sao tôi viết

Tôi không chắc thứ tôi viết tại Chuyên mục: Review sách có được gọi là một bài review sách không? Nhưng tôi biết độc giả tôi thật sự muốn phục vụ là bản thân tôi đầu tiên. Bởi vậy, tôi ghi lại những bài học mà tôi có được trong từng cuốn sách mà tôi đã đọc qua. Theo các kiểu ngông nghênh vốn sẵn của mình.

Khi ấy, tôi chẳng quan tâm hay tham khảo bất cứ cảm nhận của ai khác, bởi tôi thật sự tin vào những gì tôi nhận được, những gì tôi cảm thấy.

Tôi biết, như vậy có chút ngạo mạn, nhưng chẳng sao cả. Điều quan trọng là tôi đã mở laptop và viết không ngừng. Thậm chí, những lúc tôi bế tắc, tôi đã tự đọc những dòng ghi chú của mình ở mỗi bài review. Nó đã cho tôi thêm sức sống, năng lượng, hứng khởi và niềm tin tiến về phía trước.

Tôi biết tôi đã chọn đúng con đường của mình.

Điều đó thật tuyệt!

Vì sao tôi viết? – Ngay lúc này…

Tại thời điểm gõ xuống dòng chữ này, bản thân tôi cũng đang có chút mệt mỏi, có chút tủi thân và tôi đã chọn viết để giúp bản thân mình thoát khỏi.

Tôi thích ở một mình và tôi lại ghét cô đơn.

Bạn hỏi tôi có quá mâu thuẫn không? Tôi xin trả lời rằng: Một mình không có nghĩa là cô đơn. Một mình là một hiện trạng, cô đơn là một cảm xúc. Nó không giống nhau.

Nhiều lúc tôi ở một mình và cảm thấy rất vui vẻ, rất được an ủi bằng những thú vui của mình, và viết làm một trong số đó.

Vì sao tôi viết
Vì sao tôi viết

Có đôi lúc, tôi ngồi cạnh một người bạn và bỗng thấy mình chỉ là một “ai đó” ngồi ở đấy cho đủ số lượng hai người vậy. Khi đó tôi thật sự đã cô đơn.

Mắc dù vậy, tôi vui mình tôi được thử qua tất cả các cung bậc cảm xúc, cả tích cực và tiêu cực. Có lẽ bởi những điều đó, mà tôi thấy mình nhạy cảm hơn, có sức sống hơn, sắc màu hơn…

Bởi lẽ đó mà đôi khi bạn sẽ thấy vài dòng than thở của tôi, giống như trong bài viết này. Đôi lúc bạn sẽ thấy tôi như “cơ trưởng” dẫn đội quẩy banh nóc nhà.

Tất cả chúng đều xứng đáng xuất hiện trong đời tôi. Cho tôi được sống trọn vẹn hơn. Cũng giống như tôi từng nói: Không ai bắt bạn phải giỏi văn mới được viết…

Cứ viết xuống, có hay thì phải có dở chứ. Nó giống như tất cả đều là người giàu thì còn gì là xã hội, tất cả đều ung dung, tốt bụng, đa tài nhưng Bụt thì sao thành một xã hội.

Xã hội cần sự vận động, cần những va chạm, cần sức đầy, cần biến động, cần đấu tranh,… để tiến về phía trước.

Tôi cần viết để an ủi chính mình!

————————–

Một vài gợi ý khác cho bạn

Bạn chắc chắn sẽ muốn đọc các cuốn sách tuyệt vời khác. Mời bạn đến với chuyên mục: Review sách nhé!

Review sách: Dù khó khăn vẫn ổn

Review sách: Sherlock Holmes – tập 1

#huongnguyentt

Growing up everyday!


ỦNG HỘ/ DONATE

Bạn thích bài viết này chứ? Hãy để lại bình luận của mình ở bên dưới bài viết nhé!

Nếu bài viết này là hữu ích với bạn thì bạn có thể donate cho tôi một tách cafe hoặc một cuốn sách để động viên tinh thần cho tôi thông qua mục ỦNG HỘ/ DONATE nhé.

Cảm ơn bạn rất nhiều!


CÁC TRANG LIÊN HỆ KHÁC

  1. Website: Phụ Nữ Tự Do (phunutudo.com) – Blog viết về chủ đề quản lý tài chính cá nhân cho phụ nữ.
  2. Podcast: Phụ Nữ Tự Do’s Podcasts – Podcast về chủ đề quản lý tài chính cá nhân cho phụ nữ.
  3. Linkedin: Nguyễn Thị Thu Hương
  4. Youtube: Phụ Nữ Tự Do
  5. Facebook: Hương Nguyễn
  6. Fanpage: Hương Nguyễn Blog

 

 

1 COMMENT

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here