Bạn có thích những bông hoa dại không?
Tôi cực kỳ yêu thích những bông hoa dại. Tôi cảm thấy chúng thật xinh đẹp, rực rỡ, độc lập và vui vẻ. Tôi luôn cảm thấy bản thân mình giống như một bông hoa dại bên đường. Mặc cho nắng mưa, gió bụi vẫn luôn vươn mình mà trỗi dậy.
Chiều nay, khi đang đi bộ lang thang, cho cơ thể có không gian vận động, thư giản và cũng để đầu óc được thư giản, tôi bắt gặp những cánh hoa dại bên đường. Không cưỡng lại được mà rút ra chụp lại vài bức ảnh. Chỉ tiếc chiếc Iphone 6 của tôi chụp không được đẹp, hay nói đúng hơn trình chụp ảnh của tôi không đủ xuất sắc nên bức ảnh tôi chụp không được gọi là động lòng người. Nhưng cũng không vì thế mà làm bông hoa kia trở nên kém phần rực rỡ.
Tôi không rõ bông hoa ấy tên gì? Ở đó bao lâu? Vì sao mà có mặt ở đây? Hoa cũng chẳng có màu gì? Tôi cũng không biết bất cứ câu chuyện đầy ý nghĩa gì xung quanh bông hoa ấy. Chỉ là, vừa gặp là “yêu”. Chỉ có vậy mà thôi.
Cánh hoa trắng muốt, bao quanh nhị vàng, không có mùi thơm gì đặc biệt, không không quá nổi bật để thu hút bất kỳ ai. Nhưng không vì thế mà nó ngưng rực rỡ, không vì thế mà quên nhiệm vụ bung cánh của mình.
Tôi luôn thích những loại cây dễ trồng, thậm chí những cây cứ reo hạt xuống là tự mình có thể lên. Tôi đặc biết ghét nhưng loài cây phụ thuộc vào sự chăm sóc kỳ công của con người. Một sự phụ thuộc, ỷ lại chán ghét bao quanh chúng. Nó làm tôi cảm thấy bất bình thay.
Tôi không hiểu lắm về các thu vui chơi hoa, chơi chim của những đại gia phố núi hay những con người mang sự hiểu biết thâm sâu. Tôi chỉ đơn thuần là một cô gái thích màu xanh cây lá. Màu trắng bồng bềnh của những đám mây mua hạ. Màu trong veo của con mưa rào đầu hạ. Màu vàng của buổi nắng mười giờ sáng, hay là những tia nắng nhẹ còn sót lại trong buổi hoàng hôn.
Tôi thích tất cả những gì thuộc về tự nhiên đơn thuần. Cũng giống như cây lan mọc ở trên rừng, cứ vậy mà lớn lên, cứ vậy mà nở hoa. Như cây hoa Mười giờ, nắng ngấp nghé bên mái hiên nhà đã thi nhau bung cánh. Tôi cũng càng yêu thích những cánh hoa li ti bé nhỏ mọc dại ở bên đường. Tôi yêu thêm tiếng ong mật vo ve tìm hoa hút mật. Mọi cảnh sắc của thiên nhiên hài hòa biết bao, giản dị như vậy đó. Chỉ nghĩ vậy thôi cũng thấy trong lòng nhẹ nhõm, bình yên một cách kỳ lạ.
Nếu bạn xem bộ sưu tập ảnh trong điện thoại của tôi, có thể bạn sẽ khá bất ngờ với những bức ảnh được chụp ngẫu nhiên những bụi rêu xanh ở góc tường nào đó. Cũng có thể bạn thấy tôi chụp một bức ảnh không tên với một nụ hoa mọc bên vệ đường cũng chẳng có tên luôn. Lượt xuống một chút lại thấy một vài bức ảnh với góc máy hướng thẳng lên bầu trời xanh ngắt, lợn gợn một vài áng mây trắng bồng bềnh…
Chỉ vậy thôi, đã đủ làm tôi vô thức mỉm cười rồi.
Ở một góc độ nào đó, tôi luôn dành sự ưu ái nhất định của mình để chú ý đến những bông hoa dại. Chúng có sự cố chấp, ngoan cường cũng đủ mạnh mẽ, lấp lánh và xinh đẹp. Chúng hiện hữu ở đó như chờ đợi những con người có sở thích chẳng giống ai như tôi tới ngắm nhìn và chiêm ngưỡng. Hoặc đó có thể chỉ là tưởng tượng của mình tôi thôi. Kể cả tôi không hiện diện ở đó, chúng vẫn luôn bung cánh rực rỡ trong chu kỳ cuộc đời mình. Tận hưởng khoảnh khắc hào quang do chính mình tạo ra. Làm nhân vật chính cũng được, làm nền cũng chẳng sao. Chỉ cần được rực rỡ là đời này đã sống đủ rồi.
Còn bạn thì sao? Loài hoa bạn thích tên gì?
Tôi đang thực hành luyện viết theo bài tập Viết đối tượng mà tôi mới học được từ cuốn sách “Cứ viết đi!” – tác giả Grate Solomon.
Hãy tham gia cùng tôi để viết tốt hơn mỗi ngày nhé!
————————————-
Một vài gợi ý khác cho bạn
Bạn chắc chắn sẽ muốn đọc các cuốn sách tuyệt vời khác. Mời bạn đến với chuyên mục: Review sách hoặc Sách và cuộc sống nhé!
Xem thêm: Review sách kiên trì hay từ bỏ
Xem thêm: Review sách – Hoàn thành
Xem thêm: Review sách – Cứ viết đi!
#huongnguyentt
Growing up everyday!
ỦNG HỘ/ DONATE
Like Fanpage Hương Nguyễn Blog hoặc Follow Facebook cá nhân (Lê Thị Nhật Linh) để nhận thông tin mới nhất từ Hương Nguyễn Blog.
Bạn thích bài viết này? Hãy để lại comment để giúp mình có thêm động lực. Ngoài ra, bạn cũng có thể ủng hộ mình bằng cách đọc các bài viết khác trên Hương Nguyễn Blog nhé!
Thank you!